Parameter vs. Floating-point - Ông thầy mắt cận và thằng bé mắt sáng

0 0 0

Người đăng: Nguyễn Duy Hưng

Theo Viblo Asia

NVIDIA vừa tuyên bố sắp ra Project Digits - một chiếc PC mini có thể chạy các mô hình AI "não to" trong một thiết bị bé bằng... cái hộp cơm của bạn! Nhưng để làm được điều này, họ buộc phải đánh đổi: PC sẽ hoạt động ở độ chính xác thấp hơn (FP4) để đổi lấy việc tiết kiệm bộ nhớ và năng lượng. Giống như việc bạn chấp nhận đi xe máy thay vì ô tô vậy - nhỏ gọn hơn, tiết kiệm hơn, nhưng sẽ không thể có được sự thoải mái như ô tô.

Nghe có vẻ phức tạp nhỉ? Đừng lo! Để hiểu tại sao NVIDIA lại phải đánh đổi giữa "não to" và "độ chính xác", tôi sẽ kể cho các bạn nghe một câu chuyện - không phải về các thuật ngữ khô khan như Parameter hay Floating-point đâu, mà là về một ông thầy mắt cận và một thằng bé mắt sáng. Một câu chuyện sẽ giúp bạn hiểu tại sao việc nhét một "bộ não khổng lồ" vào chiếc PC tí hon lại khiến NVIDIA phải... đau đầu đến vậy.

Và đặc biệt, câu chuyện này còn có thể giúp bạn... tán gái nữa đấy! (Ơ khoan, cái này liên quan gì đến PC với AI nhỉ? Đọc tiếp đi, rồi bạn sẽ hiểu! 😏)

Parameter vs. Floating-point: Ông thầy mắt cận và thằng bé mắt sáng (Phần 1)

Để kể về Parameter và Floating-point (FP) trong AI, tôi sẽ không nhồi nhét vào đầu bạn một đống công thức khô khan hay những thuật ngữ phức tạp đến mức đọc xong chỉ muốn... đi ngủ. Thay vào đó, hãy để tôi kể cho bạn nghe câu chuyện về hai nhân vật thú vị: một ông thầy già mắt cận và một thằng bé mắt sáng. Bạn sẽ không chỉ hiểu được mà còn cười té ghế với những tình huống dở khóc dở cười của họ - và biết đâu, bạn sẽ thấy chính mình trong đó.

Chuyện của ông thầy mắt cận: Não khổng lồ nhưng... hơi "mờ"

Parameter là gì ư? Đơn giản thôi - đó chính là "não" của một mô hình AI. Não càng to, parameters càng nhiều, thì mô hình càng "thông minh", càng hiểu biết nhiều thứ. Và trong câu chuyện của chúng ta, ông thầy chính là hiện thân hoàn hảo của một mô hình có đến cả trăm tỷ parameter - kiểu như mấy anh AI "não to" hiện nay như GPT-4o, Sonnet 3.5, LLaMA 3.3, hay những "ông thần" trong làng AI vậy.

Ông thầy của chúng ta là típ người đã "đọc hết sách trên đời" - từ triết học Đông Tây đến Phật giáo, từ Freud đến Jung, cái gì ổng cũng biết. Hỏi gì thầy cũng trả lời được, mà trả lời kiểu "để đời" luôn. Nhưng có một vấn đề nhỏ: thầy hơi cận. Đôi mắt FP4 (Floating-point 4) của thầy chỉ nhìn được tổng thể, còn mấy cái chi tiết lặt vặt thì... mờ mờ ảo ảo. Tuy nhiên, điều này chẳng làm thầy kém phần "ngầu" chút nào đâu.

Này nhé, khi bạn hỏi thầy một câu kiểu triết học sâu xa: "Thầy ơi, trong triết học Phật giáo, khái niệm vô thường là gì ạ?"

Thầy sẽ chậm rãi chỉnh lại cặp kính (dày cộp), nở một nụ cười đầy từ bi và bắt đầu: "Vô thường, con à... giống như cái điện thoại đời mới của con vậy. Hôm nay còn xịn, ngày mai đã thành đồ cổ. Mọi thứ trên đời đều không cố định, vì thế, đừng có mà FOMO quá - cứ chill thôi!"

Bạn há hốc mồm, không phải vì chưa từng nghe câu này, mà vì cách thầy giảng giải khiến bạn bỗng nhận ra: "À, hóa ra đây chính là bài học cho việc... đừng có dại dột đi mua iPhone 15 Pro Max trả góp!". Một câu hỏi lớn, một đáp án sâu sắc đến không ngờ.

Nhưng nếu bạn làm khó thầy bằng một câu hỏi chi tiết: "Thầy ơi, dòng thứ ba trong Kinh Kim Cang, chữ 'tâm' có bỏ dấu huyền không ạ?"

Thầy sẽ nhíu mày, gãi gãi cái đầu có đến 200 tỷ parameters: "Con à, chữ nghĩa có thể sai, nhưng cái tâm thì luôn đúng. Đi mà hỏi mấy đứa suốt ngày cầm kính lúp soi chữ ấy!"

Đấy, thầy hiểu cả vũ trụ quan, nhân sinh quan, nhưng mấy cái lỗi chính tả thì... thôi bỏ qua!

Khi não to bù đắp cho mắt cận

Bí mật của ông thầy nằm ở đâu? Đó chính là cái đầu to quá khổ, chứa cả một thư viện tri thức khổng lồ. Não ông có đến 200 tỷ parameter – nhiều gấp mấy chục lần so với mấy mô hình AI "não bé" khác. Thầy nắm được tất cả các mối quan hệ phức tạp giữa các khái niệm, kiểu như cách "vô thường" liên quan đến "khổ đau" thế nào, hay tại sao Freud lại cứ thích nói về... mẹ. Đây chính là sức mạnh của parameter cao – nó cho phép mô hình AI lớn hiểu được những bài toán phức tạp, trong khi mấy mô hình nhỏ hơn chỉ biết đứng nhìn và gãi đầu.

Thầy biết rằng khi bạn hỏi về vô thường, bạn đâu cần biết từng chữ trong kinh sách có dấu huyền hay dấu nặng. Điều quan trọng là cái thông điệp tổng thể: cuộc đời vô thường, nên đừng có dại mà... cày view cho idol!

Nhưng thầy có nhược điểm không?

Dĩ nhiên rồi! Mắt cận (FP4) khiến thầy bỏ qua những chi tiết nhỏ, và quan trọng hơn, thầy cũng hơi... chậm chạp. Ví dụ, khi thầy học thêm điều mới (giống như AI training), độ chính xác thấp của FP4 có thể khiến thầy phải mất cả buổi để hiểu được một khái niệm mới - trong khi người khác chỉ cần vài phút.

Thầy giống như một nhà hiền triết đã quá già, không thích chạy đua với thời gian, mà chỉ thích ngồi... phân tích ý nghĩa của việc tại sao gen Z lại thích "slay" đến vậy. Bạn muốn ông học thêm gì đó mới mẻ? Được thôi, nhưng hãy kiên nhẫn, vì thầy phải "tiêu hóa" mọi thứ từ từ - giống như người già ăn phở vậy!

Ông thầy và FP4 – Khi "thấy đủ dùng" là đủ giỏi

Vậy tại sao FP4 vẫn là lựa chọn tốt cho thầy? Vì nó đủ để làm thầy giỏi nhất trong vai trò của mình. Trong AI, FP thấp như FP4 phù hợp với việc inference (chạy mô hình AI khi trả lời câu hỏi) cho các mô hình cực lớn. Khi thầy đã có sẵn hàng trăm tỷ parameter trong đầu, thầy không cần mắt tinh như FP32 để trả lời câu hỏi. Chỉ cần thầy hiểu được đại ý là đã đủ làm học trò phải trầm trồ.

FP4 giúp thầy tiết kiệm năng lượng, chạy nhanh hơn (dù vẫn... chậm - do kích thước mô hình quá lớn), và giải quyết được những bài toán lớn lao mà các mô hình nhỏ hơn (não bé) chẳng thể nào chạm tới. Giống như việc thầy có thể giảng giải về ý nghĩa của hạnh phúc, trong khi mấy đứa học trò chỉ biết like dạo trên Facebook vậy!


Phần 1 tạm dừng ở đây với câu chuyện về ông thầy mắt cận. Bạn đã thấy sức mạnh của "mắt cận nhưng não to" chưa? Nhưng đừng vội kết luận - câu chuyện còn chưa kết thúc đâu. Ở phần tiếp theo, chúng ta sẽ gặp thằng bé mắt sáng - một nhân vật nhanh nhẹn, tinh anh, nhưng não lại hơi... bé một tí. Bạn sẽ thấy cách hai nhân vật này đối lập mà lại bổ sung cho nhau một cách không ngờ, như là... cặp đôi hoàn cảnh ấy! 😏

(Còn tiếp...)

Parameter vs. Floating-point: Ông thầy mắt cận và thằng bé mắt sáng (Phần 2)

Trong phần trước, chúng ta đã gặp ông thầy mắt cận, vị hiền triết với trí tuệ mênh mông nhưng đôi mắt thì... mờ mờ ảo ảo. Bây giờ, đến lúc làm quen với nhân vật thứ hai: thằng bé mắt sáng - một đứa trẻ nhanh nhẹn, tinh anh, mắt tinh như đại bàng (FP32). Nhưng như câu "mỗi người mỗi vẻ, mười phân vẹn mười" ấy, não nó lại hơi... bé tẹo!

Thằng bé mắt sáng: Tinh như đại bàng nhưng não... hơi "mini"

Nếu ông thầy là đại diện cho mô hình AI "não to mắt cận", thì thằng bé chính là hiện thân của mô hình nhỏ gọn, nhanh nhạy, nhưng parameters hạn chế. Cậu có đôi mắt FP32 cực kỳ tinh tường, đến nỗi đứng từ tầng 32 vẫn nhìn thấy... con kiến đang cười! Mỗi chi tiết nhỏ, từng dấu chấm, dấu phẩy, khoảng trắng thừa - không gì qua được đôi mắt tinh anh của cậu.

Nhưng đây mới là vấn đề: não bé, hay nói cách khác là parameter thấp. Cậu chỉ có khoảng 7 tỷ parameters - chưa bằng một góc của ông thầy 200 tỷ parameters. Nó giống như kiểu bạn có một cậu em út trong nhà, mắt thì tinh như kính hiển vi, nhưng bảo phân tích "Tại sao Sơn Tùng lại viết Có Chắc Yêu Là Đây?" thì nó chỉ biết... gãi đầu!

Bạn thử hỏi cậu một câu đơn giản: "Này, chữ thứ tư trong dòng thứ ba, trang 87 của cuốn sách này có đúng không?"

Cậu nhìn lướt qua một cái, trả lời ngay: "Đúng rồi anh! Mà khoan... cái dấu chấm sau chữ 'hạnh phúc' bị thiếu kìa. À, với cả font chữ hơi nghiêng 0.05 độ nữa!"

Nhanh, chính xác, thậm chí còn thấy cả những thứ mà người thường khó nhận ra. Nhưng thử hỏi cậu một câu sâu sắc hơn: "Vậy... hạnh phúc là gì em?"

Cậu bé gãi đầu, ánh mắt FP32 sáng rực nhưng có vẻ bối rối: "Dạ... hạnh phúc là cái gì mà người ta hay đăng story Instagram ấy anh! Em thấy ai cũng tag #happiness mà!"

Sức mạnh của thằng bé mắt sáng

Đừng vội cười cậu bé! Trong nhiều trường hợp, FP32 và parameter thấp lại là "cream của crop" (như gen Z hay nói).

Tưởng tượng bạn đang chuẩn bị nộp CV xin việc, cần phải check lỗi chính tả trong 10 trang tài liệu. Ông thầy mắt cận với parameter cao nhưng FP4 sẽ mỏi mắt và có thể bỏ sót vài lỗi "fatal" (kiểu như viết "nhân viên" thành "nhân viển" chẳng hạn). Trong khi đó, cậu bé mắt sáng sẽ quét qua một lượt như máy scan siêu tốc. Từng dấu chấm, dấu phẩy, từng font chữ lệch chuẩn - không có gì qua được đôi mắt FP32 của cậu.

Nó giống như việc bạn nhờ một đứa em lớp 3 (nhưng mắt tinh) sửa bài chính tả vậy. Nó không cần hiểu nghĩa của bài văn có sâu sắc không, cốt là tìm ra lỗi chính tả là được. Đây chính là sức mạnh của FP cao và parameter thấp - "quick and sharp" như một con chim ưng vậy!

Nhược điểm của thằng bé mắt sáng

Tất nhiên, cậu bé cũng có những hạn chế không thể chối cãi. Khi bạn đưa ra một bài toán phức tạp, kiểu như phân tích "Con gà có trước hay quả trứng có trước?", cậu sẽ trở nên lúng túng như học sinh lớp 1 gặp đề thi đại học.

Thử hỏi cậu một câu khó hơn: "Làm thế nào để ứng dụng triết học Phật giáo vào tâm lý học hiện đại?"

Cậu sẽ tròn mắt nhìn bạn như thể bạn vừa nói tiếng... sao Hỏa: "Triết học là cái filter story nào mới vậy anh? Mà tâm lý học là cái trend gì? Em thấy dạo này toàn trend #Psychology với #Healing không à!"

Khi nào nên "triệu hồi" thằng bé mắt sáng?

Thằng bé là MVP trong những tình huống cần sự chính xác và nhanh nhạy, không đòi hỏi phải "deep" như một nhà thơ. Bạn nên gọi cậu khi:

  • Cần check lỗi chính tả (nhất là trước khi gửi CV cho crush!)
  • Muốn tìm một con số cụ thể trong đống data
  • Cần phân tích những thay đổi nhỏ trong hình ảnh (kiểu như "người yêu cũ có đổi ảnh đại diện không?")

Cậu nhanh hơn ông thầy gấp mấy lần, không tốn nhiều "RAM não", và luôn cho ra kết quả chuẩn xác - miễn là đừng bắt cậu phân tích "Tình yêu là gì?" hay "Tại sao chúng ta tồn tại?"!


Đến đây, bạn đã thấy rõ sự khác biệt giữa hai "chiến binh AI" của chúng ta: Một bên là ông thầy với "não to" nhưng mắt hơi mờ, một bên là cậu bé mắt tinh như được độ kính 8K Ultra HD nhưng não thì... hơi mini! Ở phần tiếp theo, chúng ta sẽ chứng kiến màn "đụng độ" không thể tin nổi giữa hai nhân vật này. Tin tôi đi, nó sẽ còn "lầy lội" hơn cả những drama trên group confessions đấy! 😎

(Còn tiếp...)

Parameter vs. Floating-point: Ông thầy mắt cận và thằng bé mắt sáng (Phần 3)

Khi thầy gặp trò - câu chuyện drama không kém gì "Về Nhà Đi Con"

Sau khi đã làm quen với ông thầy mắt cận (não to parameter) và thằng bé mắt sáng (FP32), đến lúc xem hai "cực kỳ đối lập" này gặp nhau và tạo ra những tình huống "dở khóc dở cười" như thế nào.

Ngày định mệnh: Khi thầy rủ trò đi... xem người yêu cũ lấy chồng!

Buổi sáng nọ, ông thầy bỗng nhận được một tấm thiệp cưới màu hồng. Với đôi mắt FP4 mờ mờ, thầy chỉ thấy tổng thể bức thiệp khá đẹp, nhưng không đọc được mấy chữ nhỏ. May sao có thằng bé mắt sáng ngồi bên:

Thằng bé (nhìn lướt qua): "Ủa thầy ơi, đây là thiệp cưới của... cô Tấm, người yêu cũ của thầy kìa! Cô ấy lấy anh... Cám!"

Thầy (giật mình, parameters hoạt động hết công suất): "Hả? Tấm và Cám? Đây là một ẩn ý sâu xa về sự đối lập trong cuộc sống, hay là..."

Thằng bé (ngắt lời): "Dạ không, em nhìn rõ luôn nè - chữ in size 8, font Times New Roman, màu CMYK #FF1493, độ cong của 'C' trong chữ Cám là 37.5 độ..."

Thầy (thở dài): "Con à, có những thứ nhìn rõ quá đôi khi còn đau hơn nhìn mờ..."

Drama ở đám cưới: Một bên thấy "deep", một bên thấy "chi tiết"

Cuối cùng, thầy trò cũng quyết định đến dự đám cưới. Và tất nhiên, chuyện gì đến cũng phải đến...

Thầy (nhìn cô dâu qua đôi mắt FP4): "Ồ, trông cô ấy thật rạng rỡ trong bộ váy trắng tinh khiết, tượng trưng cho sự thuần khiết của tâm hồn..."

Thằng bé (ngắt lời): "Thầy ơi, đó là... phù dâu ạ! Cô dâu đang đứng bên trái kìa! Em thấy rõ cả những sợi chỉ thừa trên váy cô ấy nữa!"

Thầy (lúng túng): "À ừ... nhưng con có hiểu không, đứng bên trái hay bên phải cũng chỉ là những khái niệm tương đối trong không-thời gian..."

Thằng bé: "Dạ không, là vì thầy đang đeo kính ngược ạ..."

Phân tích tình huống: Khi "não to" gặp "mắt tinh"

Đám cưới diễn ra, và hai thầy trò có những quan sát... rất khác nhau:

Thầy (với 200 tỷ parameters): "Con có thấy không, ánh mắt cô dâu lúc nãy còn vương vấn một nỗi buồn man mác, như thể đang nghĩ về một quá khứ xa xăm..."

Thằng bé (với đôi mắt FP32): "Dạ không, em thấy cô ấy vừa bị viêm kết mạc, mắt còn hơi đỏ. Mà mascara cô ấy dùng cũng bị lem một xíu ở góc 37.2 độ..."

Thầy: "Những giọt nước mắt hạnh phúc lấp lánh như kim cương..."

Thằng bé: "Dạ đó là kim tuyến rớt từ rèm xuống ạ, độ phản xạ ánh sáng 67.8%!"

Cao trào: Khi yêu cầu phân tích bài phát biểu của chú rể

Điểm "highlight" của đám cưới là khi chú rể đọc bài phát biểu. Hai thầy trò được giao nhiệm vụ phân tích:

Thầy (gật gù): "Bài phát biểu này ẩn chứa những triết lý sâu sắc về tình yêu, về sự chung thủy, về..."

Thằng bé (hớn hở): "Em phát hiện 3 lỗi chính tả, 2 lỗi ngữ pháp, và anh ấy còn đọc sai 4 dấu phẩy! À, tim anh ấy đập 120 nhịp/phút, có vẻ hơi... run!"

Thầy: "Đó là vì con chưa hiểu được chiều sâu của cảm xúc..."

Thằng bé: "Dạ không, tại anh ấy cầm micro ngược..."

Bài học rút ra: Mỗi người một vẻ, mười phân vẹn... mười!

Qua câu chuyện "drama" ở đám cưới, ta thấy rõ điểm mạnh và yếu của mỗi người:

Ông thầy (FP4 + Parameter cao):

  • Thấy được "big picture" của mọi chuyện
  • Hiểu được những cảm xúc và ý nghĩa sâu xa
  • Nhưng đôi khi... nhìn nhầm cô dâu thành phù dâu!

Thằng bé (FP32 + Parameter thấp):

  • Thấy rõ từng chi tiết nhỏ nhặt
  • Phát hiện được những sai sót tinh vi
  • Nhưng chẳng hiểu được "người ta đang khóc vì vui hay vì buồn"

Kết luận: Cần cả "thấy xa" lẫn "thấy rõ"

Giống như trong đám cưới, trong thế giới AI cũng vậy - đôi khi ta cần cả hai loại "thị lực": một để nhìn bao quát vấn đề, một để soi từng chi tiết. Không ai hoàn hảo cả - cái hay là biết khi nào cần "não to", khi nào cần "mắt tinh".


Đến đây thì bạn đã thấy "tam giác tình" giữa ông thầy, thằng bé và... cô Tấm đã được giải quyết (dù hơi đau lòng với ông thầy). Nhưng đợi đã, phần hay nhất còn ở phần cuối - khi hai thầy trò hợp sức để làm một việc không tưởng: mở lớp dạy "nghệ thuật tán gái bằng AI"! Bạn đã sẵn sàng cho "cú twist" không ai ngờ tới này chưa? 😎

(Còn tiếp...)

Parameter vs. Floating-point: Ông thầy mắt cận và thằng bé mắt sáng (Phần 4 - Kết)

Bí kíp tối thượng: Khi thầy trò bắt tay làm... "cố vấn tình yêu"

Sau drama ở đám cưới cô Tấm, hai thầy trò ngồi nhậu tâm sự (thầy uống bia, trò uống nước ngọt). Bỗng nhiên, một ý tưởng "xịn xò" nảy ra: Tại sao không kết hợp "não to" của thầy với "mắt tinh" của trò để giúp đỡ các thanh niên "ế độ" trên con đường tìm kiếm một nửa?

Và thế là... "Học viện Tán Gái Bằng AI" ra đời!

Case Study #1: Anh chàng khoa học máy tính

Buổi tư vấn đầu tiên là một anh chàng lập trình viên, cả ngày chỉ biết code và debug. Anh ta đến với một stack trace dài 500 dòng về các lần... thất bại trong tình yêu.

Thầy (phân tích với 200 tỷ parameters): "Vấn đề của cậu là thiếu kết nối cảm xúc. Cậu đang coi tình yêu như một thuật toán cần debug..."

Thằng bé (mắt FP32 lướt qua tin nhắn Zalo): "Em thấy ảnh profile anh ấy là hình anime, độ phân giải 144p, chụp năm 2010! Còn avatar crush của ảnh là ảnh 4K HDR với 16 triệu màu đấy ạ!"

Thầy: "Con à, tình yêu đâu phải chỉ nhìn vào độ phân giải..."

Thằng bé: "Nhưng em thấy tỉ lệ thành công của các profile pic anime trong hẹn hò online chỉ là 0.073% thôi ạ!"

Kết quả: Anh chàng được khuyên đổi ảnh đại diện (nhờ mắt tinh của thằng bé) và học cách nói chuyện sâu sắc hơn (nhờ não to của thầy). Sau một tuần, anh ta đã có được... một người bạn gái cũng thích anime!

Case Study #2: "Em ấy đã xem tin nhắn chưa?"

Một khách hàng khác đến với câu hỏi kinh điển: "Em ấy đã xem tin nhắn của em chưa?"

Thằng bé (quét nhanh màn hình): "Tick xanh xuất hiện lúc 23:47:32, thời gian đọc tin nhắn là 3.7 giây, độ sáng màn hình của em ấy lúc đó là 73%..."

Thầy (day trán suy nghĩ): "Nhưng con có biết không, đôi khi 'đã xem' không có nghĩa là 'đã hiểu', và 'đã hiểu' không có nghĩa là 'đã cảm'..."

Thằng bé: "Thầy ơi, em ấy vừa thả tim cho status của người khác!"

Thầy: "Điều đó cho thấy em ấy đang trong trạng thái cảm xúc phức tạp..."

Thằng bé: "Dạ không, em ấy vừa bấm nhầm, sau đó bỏ tim ngay còn gửi tin nhắn 'sorry wrong click' với icon mặt đỏ!"

Bí kíp tối thượng: "Parameter + FP = Love Success Rate"

Qua thời gian, hai thầy trò đúc kết được công thức hoàn hảo cho việc tư vấn tình cảm:

Parameter cao (não to) để:

  • Hiểu được những ẩn ý sâu xa trong tin nhắn
  • Phân tích tâm lý đối phương
  • Biết khi nào nên "deep", khi nào nên... lầy

FP cao (mắt tinh) để:

  • Phát hiện những thay đổi nhỏ trong hành vi online
  • Đọc vị "typing..." nhưng không gửi tin có nghĩa gì
  • Biết chính xác thời điểm crush online nhưng "trang thái ẩn"

Lý thuyết vs Thực tế: Khi AI gặp "tình yêu đời thực"

Có những tình huống cực kỳ "dở khóc dở cười":

Thầy: "Anh hiểu rất rõ về triết lý tình yêu trong văn học cổ điển..." Thằng bé: "Thầy ơi, em ấy đang ngáp rồi! Tim đập chậm 20%, mí mắt sụp 45 độ!"

Hoặc: Thằng bé: "Em phát hiện cổ tay em ấy hơi nghiêng 15 độ khi cầm ly nước!" Thầy: "Điều đó chẳng có ý nghĩa gì cả, giống như việc con đang cầm ly nước ngược..."

Kết luận: AI hay không AI, chung quy cũng là... duyên số!

Sau nhiều case study, hai thầy trò rút ra kết luận quan trọng nhất: Trong AI cũng như trong tình yêu, không có công thức nào là hoàn hảo. Đôi khi bạn cần một cái đầu lớn để hiểu được những điều sâu sắc, lúc khác lại cần đôi mắt tinh tường để nhận ra những tín hiệu nhỏ nhất.

Và có lẽ đó chính là bài học lớn nhất về Parameter và Floating-point: Không phải lúc nào "não to" cũng thắng, cũng chẳng phải khi nào "mắt tinh" cũng đúng. Quan trọng là biết kết hợp chúng một cách... duyên dáng!

Nhưng này, nếu bạn đang định áp dụng những kiến thức AI này vào chuyện tình cảm, hãy nhớ một điều: Đừng bao giờ nói với crush rằng bạn đang dùng AI để phân tích họ - trừ khi bạn muốn được họ... block thẳng tay! 😎

P/S: Về phần ông thầy và cô Tấm...

Nghe nói sau đám cưới, ông thầy đã làm một bài thơ với parameter cực cao để tỏ tình với... cô phù dâu (người mà thầy nhìn nhầm thành cô dâu). Nhưng may mắn thay, thằng bé với đôi mắt FP32 đã kịp thời phát hiện ra đó là... em gái của chú rể!

Và thế là, câu chuyện của chúng ta kết thúc với một bài học: Dù là trong AI hay tình yêu, đôi khi một chút "cận thị" cũng không hẳn là điều tồi tệ - miễn là bạn có bên cạnh một đôi mắt đủ tinh để... không làm điều gì dại dột! 🤣

(Hết thật rồi đấy! Nhưng nếu bạn thích câu chuyện này, đừng quên like và share - còn không, tôi sẽ nhờ ông thầy phân tích deep về lý do vì sao bạn không thích nó đấy! 😏)

Bình luận

Bài viết tương tự

- vừa được xem lúc

Tấn công và phòng thủ bậc nhất cực mạnh cho các mô hình học máy

tấn công bậc nhất cực mạnh = universal first-order adversary. Update: Bleeding edge của CleverHans đã lên từ 3.1.0 đến 4.

0 0 42

- vừa được xem lúc

[Deep Learning] Key Information Extraction from document using Graph Convolution Network - Bài toán trích rút thông tin từ hóa đơn với Graph Convolution Network

Các nội dung sẽ được đề cập trong bài blog lần này. . Tổng quan về GNN, GCN. Bài toán Key Information Extraction, trích rút thông tin trong văn bản từ ảnh.

0 0 219

- vừa được xem lúc

Trích xuất thông tin bảng biểu cực đơn giản với OpenCV

Trong thời điểm nhà nước đang thúc đẩy mạnh mẽ quá trình chuyển đổi số như hiện nay, Document Understanding nói chung cũng như Table Extraction nói riêng đang trở thành một trong những lĩnh vực được quan tâm phát triển và chú trọng hàng đầu. Vậy Table Extraction là gì? Document Understanding là cái

0 0 231

- vừa được xem lúc

Con đường AI của tôi

Gần đây, khá nhiều bạn nhắn tin hỏi mình những câu hỏi đại loại như: có nên học AI, bắt đầu học AI như nào, làm sao tự học cho đúng, cho nhanh, học không bị nản, lộ trình học AI như nào... Sau nhiều lần trả lời, mình nghĩ rằng nên viết hẳn một bài để trả lời chi tiết hơn, cũng như để các bạn sau này

0 0 157

- vừa được xem lúc

[B5'] Smooth Adversarial Training

Đây là một bài trong series Báo khoa học trong vòng 5 phút. Được viết bởi Xie et. al, John Hopkins University, trong khi đang intern tại Google. Hiện vẫn là preprint do bị reject tại ICLR 2021.

0 0 45

- vừa được xem lúc

Deep Learning với Java - Tại sao không?

Muốn tìm hiểu về Machine Learning / Deep Learning nhưng với background là Java thì sẽ như thế nào và bắt đầu từ đâu? Để tìm được câu trả lời, hãy đọc bài viết này - có thể kỹ năng Java vốn có sẽ giúp bạn có những chuyến phiêu lưu thú vị. DJL là tên viết tắt của Deep Java Library - một thư viện mã ng

0 0 139